Đã 3 năm sau khi tốt nghiệp đại học. Mình luôn canh cánh bên lòng 1 điều cần thiết thôi, nghe nói tốt tiếng anh.
Đã bao thời gian trôi qua, mình bây giờ có nhiều việc phải làm cho gia đình và không còn thời gian riêng cho mình và môn tiếng anh của mình nữa. Và cứ thế, cứ thế, năm này qua năm khác, nhìn lại. Cái ước mơ của mình được bao nhiêu % rồi?
Và giờ đây nhìn lại thấy buồn, lại sắp xa HCM quên thuộc và đầy đủ của mình để trở về quê cùng ba mẹ, cần thiết cho gia đình mình nhiều. Và một công việc mới khác xa với xây dựng hoặc làm ở huyện. Áp lực công việc và luôn học hỏi để vươn lên ở HCM.
Bây giờ không cần nữa, đầu óc rỗng toéch. Buồn....
Đã 3 năm sau khi tốt nghiệp đại học. Mình luôn canh cánh bên lòng 1 điều cần thiết thôi, nghe nói tốt tiếng anh.
Đã bao thời gian trôi qua, mình bây giờ có nhiều việc phải làm cho gia đình và không còn thời gian riêng cho mình và môn tiếng anh của mình nữa. Và cứ thế, cứ thế, năm này qua năm khác, nhìn lại. Cái ước mơ của mình được bao nhiêu % rồi?
Và giờ đây nhìn lại thấy buồn, lại sắp xa HCM quên thuộc và đầy đủ của mình để trở về quê cùng ba mẹ, cần thiết cho gia đình mình nhiều. Và một công việc mới khác xa với xây dựng hoặc làm ở huyện. Áp lực công việc và luôn học hỏi để vươn lên ở HCM.
Bây giờ không cần nữa, đầu óc rỗng toéch. Buồn....
sao lại thế ? bác còn trẻ vả lại chưa có vốn...rồi nhiều cái nữa. rồi về quê làm nghè khac xa xây dựng nữa. và nghề j zậy? tại sao như thế...
Bác về quê còn nhiều cách để trao dồi kinh nghiệm tiếng anh mà lo gì bác, sợ khi về rồi làm công chức lại học mấy môn khác khó hơn như mấy ông ở huyện hay dc lên báo ý...
Thân
Dù ở nơi đâu thì mình vẫn có thể thực hiện ước mơ của mình mà. bác đừng bi quan như vậy, chỉ cần mình co ý chí tiến thủ la minh lam được hết mà có câu " ko có việc gì khó chỉ sợ mình ko muốn làm thôi ". Cố lên bác nhé! Chúc bác mọi điều tốt lành>>>>